当前位置:首页 > Giải trí > Nhận định, soi kèo Tijuana vs Atlas, 10h00 ngày 10/3: Trên đà lao dốc 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
'Ninja Lead' hiên ngang phóng trên cao tốc với ống pô xả khói nghi ngút
Đinh Thị Hương Thảo 2 năm liền đoạt Huy chương Vàng Olympic Vật lý quốc tế
Đây là một chiến dịch truyền thông xã hội được tổ chức bởi CLB Truyền thông YMC – ĐH Ngoại thương và Học viện Marketing Tomorrow Marketers, nhằm truyền tải thông điệp: "Quãng thời gian sinh viên là hữu hạn, là lúc bạn có thể thỏa thích thử những gì mình muốn trước tốt nghiệp! Hãy mạnh dạn theo đuổi đam mê, sống trọn từng giây và hết mình với tuổi trẻ, để không phải nuối tiếc!".
Ngoài ra, sự kiện đặt bảng “Before I Graduate” nhằm mục đích khuyến khích các bạn sinh viên viết ra những hoài bão của tuổi trẻ, những điều mà bạn mong mỏi trong quãng đời sinh viên hay đơn giản là một điều gì đó mà bạn không muốn mình phải hối tiếc trong quãng đời Đại học.
![]() ![]() Suốt bốn năm đại học, tôi chẳng có lấy nổi một đứa bạn thân. Có nhiều chuyện muốn nói mà chẳng tìm được một ai để chia sẻ. Một ngày dài đến công ty với bạn đồng nghiệp và sếp, những con người tuy ở cùng 8 tiếng 1 ngày nhưng cũng chỉ dừng ở mức xã giao, mà thậm chí lắm lúc còn ganh đua, đố kỵ và lợi dụng nhau. Trên facebook thì news feed đầy ắp cập nhật hàng ngày của những đứa “bạn", những người mà tôi chẳng thực sự quan tâm đang gặp vấn đề gì, chỉ chực xoá họ trong friendlist khi tôi đã dần quên đi họ trông như thế nào. ![]() Hồi năm nhất, năm hai thấy bạn bè hoạt động câu lạc bộ, đi tình nguyện, chạy chương trình này nọ thì mình cùng với mấy “chiến hữu” ra quán chơi game, về nhà xem phim đọc truyện. Đến năm ba, năm bốn, bạn bè bắt đầu đi làm, đi thực tập chỗ này chỗ kia, thì mình vẫn tiếp tục mải miết với những cuộc vui thâu đêm suốt sáng. Nhiều lúc cũng thấy nhàm chán và muốn thay đổi nhưng độ chây lười của bản thân lớn quá nên lại tặc lưỡi: để mai, để sau này, để lúc khác… Rồi đến bây giờ khi “mai này” đã đến, khi sắp phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình, thì thời gian của mình đã chẳng còn để làm gì nữa rồi. GPA? Thôi chẳng buồn nhắc đến, bảng điểm thì đủ cả A B C D F (mà F còn nhiều hơn A). Hoạt động ngoại khóa? Không. Kinh nghiệm làm việc? Không. Giải thưởng? Không. Kỹ năng? Không. Đến cả sử dụng Excel với Word cũng không xong. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh, khiến mình ngồi hàng giờ mà chẳng biết cho gì vào CV. ![]() Tính tôi thì hay ngại, ngại nắng ngại nóng, ngại khói bụi ngại mệt mỏi, ngại tốn kém, nói chung là cũng ngại đủ thứ. Học xong ở trường là về nhà, hiếm khi đi chơi tối, mà tôi cũng ít khi đi chơi lắm. Mấy khu hot hot giới trẻ hay đi thì tôi chẳng bao giờ biết cả, hàng quán café hay chỗ ăn uống nào đó chị mù tịt. Tôi ở Hà Nội hơn 22 năm rồi mà còn chẳng thuộc đường bằng mấy đứa bạn trọ ở đây. Rượu bia chẳng dám thử, bar pub cũng chưa bao giờ dám mó chân vào, dù tôi biết là chúng chẳng hề xấu. Tôi ở với bố mẹ, nhà có 1 cô con gái nên bị quản lý rất kỹ, muốn đi đâu cũng phải xin phép từ trước mấy ngày, mà lần nào xin là cũng bị bố mẹ “ca” 1 bài rằng ngoài kia nguy hiểm lắm con ơi, bị bắt cóc bán sang TQ, tai nạn giao thông, đường lở, tàu chìm… lâu dần nghe nhiều chị cũng đâm ra nản và … sợ luôn, không dám đi đâu xa cả. Hồi đó tôi tự nhủ bao giờ ra trường, nhiều tiền hơn và không bị quản lý nữa thì mình đi cũng không muộn. ![]() Tôi ít trở về nhà hơn kể từ ngày có công việc làm thêm, hồi mới năm nhất mỗi tháng về 2,3 lần, càng về sau càng thưa thớt, mỗi năm số lần về nhà chỉ đếm trên đầu bàn tay. Những lần ba mẹ gọi điện hỏi thăm tôi chỉ lấp liếm cho qua chuyện, rằng con bận, con không về được. Rồi thi thoảng là những cuộc gọi nhỡ, những cuộc gọi đến mà tôi chẳng dám nghe. Rồi cả những lần may mắn được về nhà, tôi cũng chẳng đỡ đần được gì cho bố mẹ. Bố mẹ càng ngày càng già đi, sức khỏe chẳng được như xưa, lại thêm bệnh tật củ tuổi già, nhưng tôi thậm chí còn chẳng bao giờ đưa bố mẹ đi khám bệnh, thỉnh thoảng chỉ thăm hỏi một vài câu cho có. Ở bên ngoài tôi được người ta ngưỡng mộ, nhưng đối với gia đình tôi là một đứa con bất hiếu lắm phải không? ![]() Tôi chẳng hề có một cái định hướng rõ ràng nào cho tương lai của mình kể từ khi còn là sinh viên. À không, nói đúng hơn là tôi chẳng cần phải lo nghĩ đến chuyện đó. Sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả, bố mẹ lại là những người quen biết rộng thế nên công việc tương lai của tôi đã được quyết định kể từ những ngày đầu đi đến giảng đường. Một sự nhẹ nhõm vô hình đã được ghim vào đầu tôi như thế, một tư tưởng “bình thường” cho mọi công việc tôi làm trong quãng đời sinh viên của mình. Việc học tập của tôi chỉ dừng lại ở mức bình thường, không có thành tích gì quá nổi bật. Tôi cũng chẳng mưu cầu những vị trí cao trong tổ chức phi lợi nhuận mà tôi tham gia. Công việc làm thêm cũng chỉ là những công việc đơn giản, nhàn rỗi. Không một thành tích một thành tích nổi trội, cũng chẳng có việc làm nào đáng tự hào. Một vòng luẩn quẩn không có lối thoát. ![]() Đã là lần thứ 5 tôi đi xin việc, và kết quả dường như lại giống các lần trước đó, cảm giác bế tắc khi nhà tuyển dụng đưa ra cho tôi câu hỏi: “Ngoài tấm bằng xuất sắc này ra, em còn có kĩ năng hay kinh nghiệm gì khác hay không?”. Một số không tròn trĩnh trong đầu là thứ duy nhất tôi có thể nghĩ đến khi đó. ![]() Tôi cũng đang ngấp ngửa tiến tới được một mối tình. Cũng chẳng phải mình tự tìm đến mà là do gia đình mai mối. Hai người có quen biết nhau, gia đình người ta hợp ý gia đình tôi, vậy là tìm hiểu, thế thôi. Vì xác định bây giờ yêu là cưới, tức là người đó phải hợp với công việc của tôi, hợp ý bố mẹ tôi, phải là chỗ dựa tài chính được cho tôi… Tôi cũng đã 23, hết cái tuổi vung tay mà “yêu đại đi” rồi. Học đại học hay cấp 3 thì còn có thể thích ai thì nói, rồi hẹn hò, chẳng phải nghĩ đến tương lai. Những mối tình khi đó đơn giản, trong sáng mà vô tư, chứ chẳng giống khi người ta bước vào đời, như bây giờ. ![]() Đừng ngại những vấp ngã, đừng lo sợ sự bắt đầu, đừng trốn tránh sự thay đổi! Hãy sống hết mình, để một ngày nào đó nhìn lại, bạn sẽ không cảm thấy nuối tiếc. |
Ngay sau khi nhận được phản ánh về bữa ăn của tân sinh viên học giáo dục quốc phòng, ĐH Bách khoa Hà Nội cho biết ban lãnh đạo đã kiểm tra công tác tổ chức ăn, nghỉ tập trung của sinh viên, đồng thời họp các bên liên quan để làm rõ thông tin.
“Qua kiểm tra, đoàn công tác ghi nhận một số thông tin báo chí đưa là đúng sự thật. Đơn vị cung cấp suất ăn cũng có đưa ra các giải thích nhưng chưa đủ thuyết phục như: chưa nhận được phản ánh trực tiếp của các sinh viên đang học tập tại đây về vệ sinh thực phẩm; chưa có ca ngộ độc thức ăn nào; nhân viên mới không nắm được quy định...”, đại diện ĐH Bách khoa Hà Nội thông tin.
ĐH Bách khoa Hà Nội cũng giao đơn vị phụ trách công tác sinh viên nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của sinh viên; bảo đảm giải quyết kịp thời các thắc mắc, đề nghị về ăn uống của sinh viên; hàng ngày chỉ đạo kiểm tra, giám sát số lượng và chất lượng thực phẩm sử dụng theo tiêu chuẩn quy định và đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Đối với các bên liên quan tiếp tục làm rõ và xử lý triệt để.
ĐH Bách khoa Hà Nội cho hay đây là một sự việc đáng tiếc. “Chúng tôi xin được gửi lời xin lỗi và mong muốn nhận được sự cảm thông, chia sẻ của các bậc phụ huynh, các em sinh viên”, đại diện nhà trường nói.
ĐH Bách khoa Hà Nội xin lỗi sau phản ánh sinh viên phải ăn cơm canh thừa
Cục An toàn thực phẩm, Bộ Y tế cho biết, 6 tháng qua đã xử phạt hành chính 24 cơ sở vi phạm về an toàn thực phẩm, với tổng số tiền là hơn 4 tỷ đồng. Trong đó có 11 cơ sở vi phạm về quảng cáo, 9 cơ sở vi phạm về kiểm nghiệm định kỳ và 4 cơ sở vi phạm nhiều hành vi.
![]() |
Công ty Minh Bang bị xử phạt gần 3,3 tỷ đồng |
Riêng công ty TNHH xuất nhập khẩu thiết bị y tế Minh Bang Việt Nam (Hoàng Mai, Hà Nội) bị phạt với số tiền lớn nhất, gần 3,3 tỷ đồng do không duy trì việc kiểm nghiệm sản phẩm định kỳ theo quy định đối với sản phẩm thực phẩm bảo vệ sức khỏe Uy Mãnh Nang; sản xuất lô sản phẩm thực phẩm bảo vệ sức khỏe Uy Mãnh Nang, số lô: 0116, ngày sản xuất: 20/1/2016, hạn sử dụng: 19/1/2019 không phù hợp với tiêu chuẩn đã công bố áp dụng.
Tiếp đến là công ty cổ phần thương mại Tân Tiến Phát (Hoài Đức, Hà Nội) bị phạt 120 triệu đồng, công ty dược phẩm Đại Y (Hoàng Mai, Hà Nội) bị phạt gần 110 triệu đồng; công ty Nguyên Sinh (Ba (Đình, Hà Nội) bị phạt trên 84 triệu đồng...
Các công ty này vi phạm quy định về nội dung bắt buộc trên nhãn hàng hóa; khu vực sản xuất thực phẩm không có đủ thiết bị, biện pháp phòng, chống côn trùng và động vật gây hại theo quy định; không bảo đảm an toàn thực phẩm trong quá trình sản xuất theo quy định và một số vi phạm khác.
Ngoài xử phạt bằng hình thức phạt tiền, Cục An toàn thực phẩm đã buộc các cơ sở nêu trên dừng ngay hành vi vi phạm; tiêu hủy sản phẩm vi phạm; tháo gỡ các nội dung quảng cáo sai quy định; thực hiện kiểm nghiệm định kỳ đối với các sản phẩm đang kinh doanh đồng thời hướng dẫn các cơ sở thực hiện đúng các quy định pháp luật về an toàn thực phẩm.
Tổng 2 lô C2, Rồng đỏ bị nhiễm chì vượt ngưỡng lên tới trên 40.000thùng, tuy nhiên số bị tiêu huỷ chưa đến 1.200 thùng vì doanh nghiệpđã... bán hết.
" alt="Bộ Y tế xử phạt 1 ‘ông lớn’ hơn 3 tỷ đồng"/>![]() |
Do sử dụng thực phẩm không đảm bảo, nhiều học sinh trong trường đã xảy ra hiện tượng đi ngoài ra máu, tiêu chảy. Ít nhất 36 học sinh phải nhập viện. Hôm 18/3, báo cáo cho biết 120 học sinh khác đã tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Hàng trăm phụ huynh đã biểu tình bên ngoài trường để phản đối cách làm việc của ban giám hiệu. Cảnh sát đã phải có mặt để giải tán đám đông phẫn nộ.
Trả lời báo chí, đại diện nhà trường cho biết đã ngừng hợp tác với đơn vị cung cấp thực phẩm cho căng tin. Kết quả kiểm tra an toàn thực phẩm hôm 18/3 cho thấy các mẫu miến mỳ dùng cho học sinh đã bị mốc, 17 mẫu thực phẩm còn lại như lòng đỏ trứng, kim chi, cá… chưa thấy có vấn đề.
Một phụ huynh bức xúc khi họ phải trả học phí hàng nghìn USD cho con cái nhưng lại nhận được những bữa ăn không đảm bảo cho con.
Theo BBC, hiệu trưởng nhà trường cùng với một số nhân viên căng tin có liên quan đã bị sa thải vì để xảy ra tình trạng trên. Cơ quan an toàn thực phẩm đang tiếp tục làm rõ các sai phạm tại trường Thực nghiệm Thất Trung ở Thành Đô.
Ban giám hiệu và giáo viên phải ăn giống học sinh
Trong cuộc họp hôm 20/3 giữa Bộ Giáo dục, Cơ quan giám sát thị trường, Ủy ban y tế và sức khỏe quốc gia đã cùng đưa ra quy định về Quản lý an toàn thực phẩm và sức khỏe dinh dưỡng trong trường học. Quy định này sẽ được áp dụng tại các cấp học ở Trung Quốc từ ngày 1/4.
![]() |
Trong đó, quy định nêu rõ các cấp học từ mầm non đến trung học đều phải áp dụng quy chế ăn tập trung. Ban giám hiệu, giáo viên, công nhân viên trong trường sẽ ăn cùng với căng tin của học sinh. Mỗi bữa ăn đều phải được ghi chép, kịp thời giải quyết các vấn đề tồn tại về an toàn thực phẩm.
“Vấn đề an toàn thực phẩm ở trờng học không phải vấn đề thuộc về chuyên môn giáo dục mà là ở góc độ quản lý và giám sát giáo dục. Đây là trách nhiệm của ban giám hiệu nhà trường. Nếu đưa các quy định nghiêm ngặt, vấn đề thực phẩm tại trường sẽ có hướng giải quyết tốt”, Phó viện trưởng Viện nghiên cứu giáo dục Hùng Bính Kỳ nói.
Hà Thanh
Hiệu phó trường mầm non dính nghi án cho học sinh ăn thịt nhiễm sán lợn cho hay tất cả giáo viên, kể cả hiệu trưởng và hiệu phó cũng sử dụng những thực phẩm được nấu cho học sinh ăn.
" alt="Trung Quốc: Hiệu trưởng và giáo viên phải ăn cùng học sinh sau vụ thức ăn thối mốc"/>Trung Quốc: Hiệu trưởng và giáo viên phải ăn cùng học sinh sau vụ thức ăn thối mốc
Cha mẹ nghèo, anh chị cũng nghèo nên vào vùng đất mới, Phú nhận làm đủ việc, từ công nhân chế biến nước mắm, công nhân làm đường mía tới phụ hồ. Công việc nhọc nhằn, nhưng Phú còn thường xuyên bị chủ la mắng.
Ước mơ trở thành bác sĩ vốn vẫn luôn dai dẳng, nên cậu quyết định ôn thi tiếp.
"Tôi cũng may mắn gặp được 2 thầy giáo cùng quê dạy miễn phí môn Toán và môn Hoá. Lúc đầu, tôi cũng "run" nên đăng ký thi chăn nuôi thú y, nhưng sau một tuần suy nghĩ lại đổi sang thi vào y khoa" - cậu thí sinh ngày nào nhớ lại.
Cuối cùng, năm 1988, La Văn Phú trúng tuyển vào Khoa Y - ĐH Cần Thơ.
Sau khi tốt nghiệp, bác sĩ Phú được Bệnh viện Đa khoa Cần Thơ nhận và cử đi học Chuyên khoa cấp I ngoại tổng quát Trường ĐH Y Dược TPHCM. Hoàn thành khóa học, ông trở về công tác tại Bệnh viện Đa khoa Cần Thơ cho tới nay. Hiện nay, ông là Trưởng Khoa Ngoại tổng quát của bệnh viện.
![]() |
Thầy thuốc ưu tú La Văn Phú, Trưởng Khoa Ngoại tổng quát – Bệnh viện Đa khoa Cần Thơ |
Lý do khiến cậu học trò ngày nào quyết tâm theo đuổi ngành y bằng được chứ không rẽ ngang sang học ngành khác, bắt nguồn từ sự việc xảy ra hơn 40 trước. Khi đó, bác sĩ Phú còn là học sinh cấp 2.
"Một ngày, mẹ tôi bị đau bụng được đưa đến trạm y tế xã. Nhưng sau 3 ngày điều trị, tình trạng đau còn trầm trọng hơn, phải chuyển xuống bệnh viện huyện Can Lộc. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán mẹ tôi bị viêm ruột thừa đã biến chứng vỡ mủ phải phẫu thuật.
Sau phẫu thuật, thuốc men lúc bấy giờ cũng hạn chế nên mẹ tôi bị nhiễm trùng vết mổ, phải nằm viện hơn một tháng. Bác sĩ cho biết nguyên nhân chính là do bệnh viêm ruột thừa của mẹ tôi bị chẩn đoán trễ" - ông nhớ lại.
Kể từ đó, cậu học trò La Văn Phú nuôi ý định cố gắng học sau này làm bác sỹ để cứu người, "để không ai khác bị như mẹ tôi".
“Tôi luôn tự nhủ rằng nếu đó là người thân của mình…”
Bệnh viện Đa khoa Cần Thơ mới được tái thành lập năm 2007. Tại thời điểm đó cơ sở vật chất, trang thiết bị thiếu thốn, bệnh nhân cũng không nhiều. Với năng lực chuyên môn của mình, bác sĩ Phú sẽ có thu nhập cao hơn rất nhiều nếu làm việc ở bệnh viện tư.
"Nhưng tôi xác định bệnh viện cần tôi để phát triển, bệnh nhân đến điều trị cũng cần tôi. Vì vậy, tôi quyết tâm bám trụ, cố gắng học hỏi, triển khai nhiều kỹ thuật mới mà trước đây chỉ bệnh viện tuyến trên mới làm được.
Mặt khác, Ban giám đốc bệnh viện các thời kỳ đã hỗ trợ, tạo điều kiện để tôi phát triển năng lực chuyên môn và thực hiện niềm đam mê của mình".
Một điều nữa níu giữ ông ở lại bệnh viện công còn bởi ở đây có nhiều bệnh nhân nghèo, bệnh nặng, bệnh khó.
![]() |
“Hãy làm những việc bình thường bằng niềm đam mê phi thường, thành công sẽ đến với bạn” - Thầy thuốc ưu tú La Văn Phú. |
Bác sĩ Phú nói rằng với ông bây giờ, cứu người không chỉ là nghề mà đã trở thành nghiệp.
Trong suốt hơn 26 năm làm phẫu thuật viên, ông gặp không ít những trường hợp đặc biệt.
Đó là một nam sinh 18 tuổi được đưa vào cấp cứu trong đêm khuya hơn 12 năm về trước do bị người lạ đâm bằng dao, bác sĩ Phú phải xin ý kiến trực lãnh đạo bệnh viện chuyển thẳng bệnh nhân lên mổ khẩn.
Đêm giao thừa năm 2017, bác sĩ Phú cùng ê kíp trực đã cứu sống cụ bà 100 tuổi sốc nhiễm trùng đường mật nặng. Khi bước ra khỏi phòng mổ, đồng hồ đã điểm gần 1 giờ sáng mùng 1 Tết.
Trước Tết năm 2018, bác sĩ Phú phẫu thuật thành công cho bệnh nhân nhiễm HIV bị rò tiêu hóa, đã gần như sống tách biệt với cộng đồng hơn một năm… Ca mổ thành công, vết thương lành, bệnh nhân tái hòa nhập với cộng đồng.
Bác sĩ Phú đi thăm bệnh. Ảnh: Hoài Thanh |
"Chưa bao giờ tôi từ chối điều trị cho bất cứ ai, dù bệnh nặng hay mắc những bệnh nguy cơ lây nhiễm cao. Có thể nói, từ lúc vào nghề đến nay, tôi chăm sóc và điều trị bệnh nhân bằng cái tâm của mình. Tôi luôn tự nhủ rằng nếu đó là người thân, mình chăm sóc và điều trị như thế nào thì hãy chăm sóc và điều trị bệnh nhân như thế" - bác sĩ Phú chia sẻ.
Đổi lại, bác sĩ Phú tự hào "Có thể nói, ở bệnh viện này, tôi là một trong những bác sĩ được bệnh nhân tặng quà nhiều nhất, có lẽ do sự tận tâm và gần gũi".
Bệnh nhân thường tặng ông quà chủ yếu là cây nhà, lá vườn, khi thì bó rau, lúc thì chục quýt, cũng có khi là con gà hay những cái bánh nhà làm.
![]() |
Một bức thư người nhà bệnh nhân gửi bác sĩ Phú |
Trong đó, món quà mà vị bác sĩ này nhớ nhất là bức ảnh người nhà bệnh nhân chụp khi ông đi thăm bệnh sau mổ và bắt tay bệnh nhân. "Tôi đang treo trang trọng bức ảnh này ở nhà mình".
Có một cụ bà 86 tuổi, được bác sĩ Phú phẫu thuật hơn 4 năm trước. Trước Tết Nguyên đán năm nay, bà đã đặt một bức tranh bằng gỗ, khắc tên bác sĩ Phú lên đó và vượt 60km bằng xe tải đến để tặng.
Cách đây không lâu, ông cũng nhận được bức thư viết tay dài 4 trang của người nhà một bệnh nhân từ TP.HCM được phẫu thuật điều trị trào ngược dạ dày…
Bác sĩ La Văn Phú đã thực hiện hơn 20 đề tài nghiên cứu khoa học mang ý nghĩa ứng dụng thực tế cao, đặc biệt có 2 đề tài được Hội đồng sáng kiến thành phố Cần Thơ xét công nhận có phạm vi ảnh hưởng toàn thành phố và toàn quốc. Một số đề tài tiêu biểu như: Đánh giá kết quả sớm điều trị tắc ruột do dính sau mổ bằng phẫu thuật nội soi; Nghiên cứu kết quả sớm điều trị sỏi đường mật chính bằng phẫu thuật nội soi; Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng, cận lâm sàng và đánh giá kết quả điều trị bảo tồn bệnh tắc ruột do dính sau mổ; Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng, siêu âm và đánh giá kết quả sớm điều trị thoát vị bẹn bằng phương pháp mổ mở kiểu Lichtenstein tại Bệnh viện Đa khoa Cần Thơ... |
Bác sĩ Phú nói rằng với ông, đây là những món quà vô giá.
"Bác sĩ giỏi và có tâm thì chẳng bao giờ nghèo"
Năm trước, có hơn 10 học sinh lớp 12 Trường Chuyên Lý Tự Trọng dự định thi vào ngành y đến tham quan và tìm hiểu về nghề.
Những vấn đề các em nêu ra là: Muốn trở thành bác sĩ giỏi phải học trong bao lâu và học như thế nào? Đi trực có cực không? Trong quá trình điều trị, nếu không may bệnh nhân không qua khỏi bác sĩ có bị gì không?... Cũng có câu hỏi cũng rất hài hước như: Có bao giờ bác sĩ hay những người làm chung thấy ma khi trực đêm không?...
Bác sĩ Phú đã trao đổi khá nhiều, giúp các em tham khảo thêm trước khi đưa ra quyết định chọn ngành thi. Và đó cũng là những điều mà ông muốn nhắn nhủ tới những bạn trẻ có ước mơ theo đuổi ngành học khó khăn này.
"Điều đầu tiên, đó là nếu các em thật sự muốn thi vào ngành y để cứu chữa người thì hãy cố gắng học tốt và thi cho đậu. Còn nếu muốn thi ngành này để giàu có và nổi tiếng thì tôi khuyên hãy từ bỏ ý định và thi một ngành khác. Tuy nhiên, nếu một bác sĩ thật sự giỏi và có tâm thì chẳng bao giờ nghèo".
"Chưa bao giờ tôi từ chối điều trị cho bất cứ một bệnh nhân nào" - bác sĩ Phú. Ảnh: Hoài Thanh |
Điều thứ hai mà vị bác sĩ này nhắn nhủ là làm nghề y phải coi người bệnh như người thân của mình, coi sự đau đớn của họ như chính sự đau đớn của người thân mình.
"Trước khi làm một việc gì, áp dụng một phương pháp điều trị nào cho người bệnh, phải luôn tự hỏi: Nếu người thân bị bệnh như vậy, mình có áp dụng phương pháp điều trị này không? Nếu câu trả lời là “Có” thì cứ mạnh dạn tiến hành, nếu còn lưỡng lự thì cần phải xem xét lại".
Bên cạnh đó, những bạn trẻ muốn làm ngành y cần chuẩn bị tâm lý, có sức chịu đựng vì không phải làm dâu “trăm họ” mà cả ngàn họ, biết hy sinh chuyện bản thân, việc gia đình…
"Và làm ngành y là phải không ngừng phấn đấu, học tập. Tới ngày về hưu, nhiều bác sĩ vẫn còn học vì khoa học y học thay đổi từng ngày" - bác sĩ La Văn Phú nhấn mạnh.
Năm 2018, bác sĩ La Văn Phú được Bộ trưởng Bộ Y tế tặng Kỷ niệm chương vì sức khỏe nhân dân. Năm 2019, ông đượcThủ tướng Chính phủ tặng Bằng khen. Cùng năm này, ông được Bộ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ tặng Kỷ niệm chương vì những đóng góp cho khoa học và nghiên cứu khoa học. Năm 2020, bác sĩ La Văn Phú được Chủ tịch nước tặng danh hiệu Thầy thuốc ưu tú. |
Ngân Anh
Thả ba lô xuống đất, đứng trước ngôi nhà lá giữa rừng sâu, cô bác sĩ trẻ không khỏi sửng sốt. Ở “cơ quan mới” không có phòng thí nghiệm. Dụng cụ phục vụ cho nghiên cứu cũng không có gì, dù chỉ là một chiếc ống nhựa (ống PET).
" alt="Từ người phụ hồ trở thành thầy thuốc ưu tú"/>